ngại ngùng khi đưa lồn cho trai đụ. Lan và Khánh bước vào khách sạn giữa ánh đèn vàng dịu nhẹ. Căn phòng nhỏ gọn gàng, thoang thoảng mùi hương hoa nhài. Lan ngồi xuống mép giường, khẽ cười khi Khánh vòng tay ôm từ phía sau, hơi thở anh phả nhẹ lên vai cô.
Đây không phải lần đầu hai người ở bên nhau, nhưng cảm xúc vẫn vẹn nguyên như buổi đầu hẹn hò. Khánh luôn dịu dàng, bàn tay anh lướt nhẹ trên làn da mịn màng của cô, mỗi cái chạm đều khiến tim Lan đập nhanh hơn.
Họ bên nhau một cách tự nhiên, như thể cả thế giới bên ngoài đã tan biến. Ánh mắt Khánh dõi theo từng biểu cảm của Lan, đôi môi anh nhẹ nhàng tìm đến môi cô trong nụ hôn nồng nàn. Họ trao nhau sự gần gũi, như cách hai tâm hồn tìm thấy sự đồng điệu và che chở.
Lan khẽ tựa đầu vào ngực Khánh, lắng nghe nhịp tim anh đập đều đặn. Trong không gian tĩnh lặng, từng hơi thở, từng cái ôm siết chặt hơn, như muốn khắc ghi giây phút này mãi mãi.
Sau cơn ân ái, Khánh kéo chăn đắp cho Lan, ánh mắt đầy yêu thương và trìu mến. Họ không nói gì nhiều, nhưng cả hai đều hiểu cảm giác hạnh phúc đang lan tỏa. Với Lan, Khánh không chỉ là người yêu mà còn là chỗ dựa vững chắc, nơi cô tìm thấy sự an toàn và ấm áp.
Ngoài kia, thành phố vẫn sáng đèn, nhưng trong căn phòng nhỏ này, chỉ còn lại hai người họ, lặng lẽ tận hưởng khoảnh khắc riêng tư, để rồi sáng mai, cả hai lại nắm tay nhau bước tiếp trên con đường của riêng mình.