gái trung quốc địt nhau rên dữ quá. Linh bước ra khỏi văn phòng khi màn đêm đã buông xuống Bắc Kinh. Đường phố nhộn nhịp trong ánh đèn vàng trải dài trên những con đường ẩm ướt sau cơn mưa phùn. Chiếc áo khoác dài màu beige ôm sát lấy cơ thể mảnh mai của cô, đôi giày cao gót vang lên những tiếng cộp cộp đều đặn khi cô tiến về phía trạm tàu điện ngầm.
Căn hộ của Jianguo, bạn trai cô, nằm ở khu phố Đông Thành, nơi những tòa nhà cũ kỹ xen lẫn với các chung cư hiện đại. Linh rời khỏi thang máy ở tầng tám, chỉnh lại mái tóc dài thẳng mượt trước khi bấm chuông. Cánh cửa mở ra, Jianguo xuất hiện với mái tóc hơi rối, mặc chiếc áo len xám giản dị. Hơi ấm từ trong phòng lan tỏa, kéo Linh ra khỏi cái lạnh cắt da bên ngoài.
Bên trong, căn hộ nhỏ nhưng gọn gàng, mang dấu ấn cá nhân với những bức tranh thủy mặc treo dọc hành lang. Linh cởi áo khoác, treo lên giá và ngồi xuống chiếc ghế sofa mềm mại. Jianguo đưa cho cô một tách trà nóng, ánh mắt dịu dàng dõi theo cô.
Căn phòng yên tĩnh, chỉ còn tiếng nước trà chảy đều vào tách và ánh sáng vàng ấm áp hắt xuốn từ đèn trần. Linh lặng lẻ nhìn Jianguo, nhận ra sự thư thái trong từng cử chỉ của anh. Một ngày dài áp lực nơi văn phòng dường như tan biến chỉ bằng sự hiện diện của anh bên cạnh.
Khi Jianguo kéo Linh lại gần, cô cảm nhận được nhịp tim đều đặn của anh dưới lớp áo len. Hơi thở của họ hòa quyện trong không gian ấm cúng, mùi trà hoa nhài thoang thoảng trong không khí. Linh nhắm mắt, tựa đầu vào vai Jianguo, cảm nhận sự bình yên tràn ngập trong từng phút giây lặng lẽ.
Ngoài kia, thành phố vẫn típ tục nhộn nhịp, nhưng trong căn hộ nhỏ của Jianguo, thời gian như ngừng trôi. Họ cuộn mình trong chăn, để mặc cho những cơn gió đêm trôi qua ngoài cửa sổ. Hơi ấm của Jianguo bao bọc lấy Linh, xua tan đi sự mệt mỏi của cuộc sống thườn nhật.
Đêm ấy, Linh ngủ ngon lành, trong vòng tay của người đàn ông mà cô yêu, nơi cô tìm thấy sự an yên giữa lòng thành phố ồn ào.