được em gái ngành đưa về phòng đụ. Trong góc tối của một quán bar nhỏ nằm khuất trên con phố sầm uất của Sài Gòn, ánh đèn neon mờ ảo hắt lên gương mặt mịn màng của Lan, một cô gái với nét đẹp dịu dàng nhưng đầy bí ẩn. Mái tóc đen óng mượt buông xõa trên đôi vai nhỏ nhắn, chiếc váy đỏ ôm sát cơ thể tôn lên đường cong hoàn hảo, khiến cô trở thành tâm điểm trong không gian ồn ào của tiếng nhạc và tiếng cười nói.
Lan không giống những cô gái khác ở đây. Dưới vẻ ngoài quyến rũ ấy, cô mang một sự điềm tĩnh và tự tinh, như thể cô làm chủ không gian này. Cô biết cách khiến ánh mắt của mọi người hướng về mình, nhưng lại giữ một khoảng cách vừa đủ để khiến họ phải khao khát nhiều hơn.
Tối nay, khách của Lan là Minh, một doanh nhân trẻ vừa từ Hà Nội vào công tác. Anh bước vào quán bar với phong thái tự tin, nhưng ánh mắt dường như có chút mệt mỏi, có lẽ từ những áp lực của công việc. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Lan khẽ mỉm cười, nụ cười mềm mại nhưng mang theo chút khiêu khích.
Họ trò chuyện, ly rượu trên tay Lan không vơi đi nhiều, nhưng Minh đã sớm bị cuốn vào cách cô nghiêng đầu, cách đôi môi đỏ mọng của cô khẽ mấp máy mỗi khi trả lời câu hỏi của anh. Không cần nhiều lời, Lan biết cách dẫn dắt cảm súc của khách hàng, khiến họ cảm thấy mình đặc biệt mà không quá áp lực hay xa cách.
Khi tiếng nhạc trong quán bar dịu xuống, Lan nhẹ nhàng đề nghị rời đi. Minh không từ chối, và chỉ vài phút sau, cả hai đã đứng trước cánh cửa phòng khách sạn nơi anh ở. Trong ánh đèn mờ nhạt của căn phòng, Lan tháo chiếc giày cao gót, từng bước tiến lại gần Minh. Cô đặt tay lên vai anh, kéo anh lại gần hơn.
Không còn những khoảng cách hay ngại ngùng, Lan cuốn lấy anh bằng sự dịu dàng nhưng cũng mãnh liệt, khiến căn phòng nhỏ bé như chỉ còn lại hai người. Tiếng thở gấp gáp, hơi ấm từ làn da hòa quyện, mọi thứ trở nên cháy bỏng trong đêm. Lan không chỉ làm công việc của mình; cô để lại trong lòng Minh một cảm giác vừa ngọt ngào vừa khó quên, như một ngọn lửa âm ỉ cháy mãi.
