địt tung lồn chị dâu hớ hên. Trong một mùa hè nóng bức tại một vùng quê Nhật Bản yên tĩnh, Yuki trở về quê chồng để nghỉ ngơi sau thời gian dài làm việc căng thẳng ở Tokyo. Ngôi nhà truyền thống của gia đình chồng được bao quanh bởi cây cối xanh tươi và cánh đồng lúa đang chín vàng, mang đến cho Yuki cảm giác thanh bình, xa rời những ồn ào và hối hả của thành phố. Ngôi nhà gỗ lớn với những cánh cửa kéo bằng giấy truyền thống, nằm giữa khung cảnh xanh mướt và mát mẻ, trở thành chốn nghỉ ngơi lý tưởng cho cô.
Trong ngôi nhà ấy, người em chồng, Haruto, đã sống một mình để chăm sóc gia đình và làm việc đồng áng. Haruto là một chàng trai trẻ tuổi hơn Yuki, với làn da rám nắng và đôi mắt hiền lành, trầm lặng. Dù ít nói, anh luôn chu đáo và lịch thiệp, khiến Yuki có cảm giác thoải mái khi ở gần. Họ ít có dịp gặp nhau vì Yuki sống ở thành phố, nên hai người vẫn giữ khoảng cách xã giao nhất định. Tuy nhiên, lần này, sự hiện diện của nhau lại khiến cả hai nhận thấy một mối liên kết lạ lùng mà họ chưa từng cảm nhận trước đây.
Mỗi buổi sáng, Yuki thức dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ phòng mình và thấy Haruto đang chăm chỉ làm việc ở vườn. Cánh tay mạnh mẽ, khéo léo của anh đưa từng cuốc đất, khiến mồ hôi rơi lấm tấm trên làn da rám nắng. Haruto không hề nhận ra ánh mắt thầm lặng của Yuki dõi theo mình, và càng không biết rằng từng cử chỉ, từng nét đẹp mộc mạc của anh lại để lại trong lòng cô một cảm giác đặc biệt.
Vào một chiều hoàng hôn, Yuki quyết định ra ngoài đi dạo, cô không ngờ Haruto cũng đang ngồi ở sân nhà, thưởng thức tách trà xanh và nhìn ngắm bầu trời chuyển màu cam dịu dàng. Nhìn thấy Yuki, anh mỉm cười chào, và bất giác, cô cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn. Cô ngồi xuống cạnh anh, cả hai cùng ngắm ánh mặt trời dần buông xuống sau cánh đồng lúa, để lại bầu trời nhuộm sắc đỏ tím.
Những cuộc trò chuyện dần trở nên tự nhiên hơn, Haruto kể cho Yuki nghe về cuộc sống đơn giản ở quê, về những mùa màng và những đêm sao trời trong vắt, còn Yuki chia sẻ những câu chuyện thành phố, công việc và cuộc sống bộn bề của mình. Giữa họ, một sợi dây liên kết tinh tế dần được dệt nên từ những lời nói bình dị, từ ánh mắt trao nhau giữa ánh hoàng hôn dịu dàng và từ không gian yên bình nơi ngôi nhà cổ kính.
Đêm đó, khi mọi người đã đi ngủ, Yuki vẫn trằn trọc không thể chợp mắt. Tâm trí cô vẫn lưu luyến hình ảnh của Haruto, nụ cười hiền lành và đôi mắt chân thành của anh, sự ấm áp của người em chồng mà cô chưa từng nhận ra trước đây. Những cảm xúc rối bời xâm chiếm trái tim, khiến cô cảm thấy vừa ngượng ngùng, vừa bối rối.
Ngày hôm sau, khi hai người cùng nhau chuẩn bị bữa ăn, đôi bàn tay vô tình chạm vào nhau, cảm giác ấm áp lan tỏa khiến Yuki bất giác khựng lại. Haruto nhìn vào mắt cô, đôi mắt sâu thẳm như muốn nói điều gì đó nhưng lại giữ trong lòng. Giữa họ là một không gian im lặng đầy ngượng ngùng, nhưng cũng chứa đựng một điều gì đó dịu dàng và sâu sắc hơn, một tình cảm vừa chớm nở trong những ngày bên nhau ở quê nhà.
Những ngày hè cứ thế trôi qua, từng khoảnh khắc bình dị ấy dần khắc sâu trong lòng Yuki. Cô biết, tình cảm giữa họ là một điều không nên có, là một bí mật mà cô sẽ giữ lại mãi trong tim khi trở lại cuộc sống thành phố. Những kỷ niệm về người em chồng hiền lành, những ngày hè bên cánh đồng lúa xanh mướt, sẽ trở thành một ký ức đẹp, nơi tình cảm chân thành và dịu dàng đọng lại như một vệt nắng nhẹ trong cuộc đời cô.
Yuki lặng lẽ rời quê, mang theo trong lòng cảm xúc đặc biệt ấy, một tình cảm mà cô sẽ nhớ mãi, như một mảnh ghép đẹp đẽ trong những mùa hè đã qua.