đang nhấp vào lồn chị vợ thì bị bắt gặp. Yuki đứng trước cửa căn nhà gỗ nhỏ giữa khu phố yên bình của Kyoto, cẩn thận phủi lớp tuyết mỏng bám trên vai áo khoác. Anh đến thăm Aiko, bạn gái của mình, như thường lệ vào mỗi cuối tuần. Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, nhưng người xuất hiện lại là Haruka – chị gái của Aiko.
Haruka mặc một chiếc áo len dày màu kem, mái tóc dài buộc thấp, lòa xòa vài sợi bên gò má. Đôi mắt nâu của cô lướt qua Yuki với một chúc ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng quay lại vẻ điềm tĩnh quen thuộc. Aiko không có nhà, cô giải thích, và mời Yuki vào ngồi đợi.
Trong phòng khách, ánh sáng dịu nhẹ hắt qua tấm rèm giấy shoji. Yuki ngồi xuốn, cảm nhận sự tĩnh lặng bao trùm không gian, chỉ có tiếng nước sôi tí tách trong bếp. Haruka mang ra một khay trà nóng, đặt xuống bàn rồi ngồi đối diện Yuki.
Họ bắt đầu trò chuyện, ban đầu chỉ là những câu hỏi xả giao, nhưng dần dà câu chuyện xoay quanh sở thích và ký ức tuổi thơ. Haruka không hay cười, nhưng khi cô kể về những lần hai chị em nghịch ngợm bên bờ sông Kamo, Yuki nhận thấy khóe môi cô cong nhẹ, đôi mắt ánh lên sự dịu dàng.
Có điều gì đó trong cách Haruka chậm rãi khuấy ly trà, hay trong ánh mắt cô khi nhìn ra ngoài trời tuyết, khiến Yuki bất giác bị cuốn hút. Sự trưỡng thành và trầm lặng của Haruka trái ngược hẳn với sự sôi nổi của Aiko. Một cảm giác lạ lẫm, vừa ngại ngùng vừa khó hiểu len lỏi trong lòng Yuki.
Khi Aiko trở về, không khí trong phòng như vỡ tan, nhưng Yuki nhận ra ánh mắt mình vẫn đôi lần lướt qua hình bóng của Haruka. Cô im lặng đứng dậy, rời khõi phòng để nhường lại không gian cho hai người.
Buổi tối hôm đó, khi Yuki rời khỏi nhà, anh vẫn mang theo cảm giác lẩn lộn. Ngoài trời, tuyết tiếp tục rơi nhẹ, phủ lên con đường nhỏ trước mặt. Nhưng trong lòng anh, một cơn sóng ngầm bắt đầu cuộn trào – một thứ tình cảm mà chính Yuki cũng không thể lý giải được.