cho em biết thế nào là con cặt to. Dưới ánh đèn vàng ấm áp của căn hộ nhỏ giữa lòng Paris, Sophie khẽ tựa đầu vào vai Alex, hơi thở cô đều đặn khi ngắm nhìn thành phố lấp lánh phía xa qua ô cửa sổ. Tiếng nhạc jazz du dương len lỏi trong không gian, như hòa quyện cùng nhịp đập trái tim của hai người. Alex quay sang nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm và trìu mến. Đôi mắt xanh như đại dương của anh phản chiếu sự dịu dàng mà chỉ dành riêng cho Sophie.
Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc vàng mềm mượt của cô, khẽ đẩy vài sợi tóc ra khỏi gương mặt thanh tú. Sophie mỉm cười, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở như một bông hoa hồng vừa chớm nở. Cô nhón chân, khoảng cách giữa họ dần thu hẹp lại. Đôi môi họ tìm thấy nhau, nụ hôn chậm rãi và đầy đam mê. Thời gian như ngừng lại, cả thế giới bên ngoài tan biến, chỉ còn lại sự kết nối sâu sắc giữa hai tâm hồn.
Alex ôm cô chặt hơn, bàn tay lướt nhẹ xuống bờ vai trần, cảm nhận làn da mịn màng dưới đầu ngón tay. Sophie rùng mình vì xúc cảm mãnh liệt. Cô kéo anh lại gần hơn, những cử chỉ dịu dàng nhưng cháy bỏng. Hơi thở gấp gáp, nhịp tim họ hòa làm một. Ánh trăng chiếu qua khung cửa sổ, vẽ lên những đường nét uyển chuyển của họ trong màn đêm mờ ảo.
Mọi thứ bỗng trở nên thật tự nhiên và trọn vẹn. Họ cuốn vào nhau, không chỉ bởi đam mê thể xác mà còn bởi sự đồng điệu trong tâm hồn. Trong khoảnh khắc ấy, họ biết rằng mình đã tìm thấy một nơi để thuộc về – nơi mà tình yêu và khát khao hòa quyện, tạo nên một vũ điệu của hai con tim đồng điệu.