cho chó địt vào lồn lúc nứng. Một buổi chiều mùa đông lạnh lẽo bao trùm lên thị trấn nhỏ vùng ngoại ô nước Pháp. Bầu trời xám xịt, những cành cây trụi lá khẽ rung động theo từng cơn gió lạnh. Bên trong căn nhà nhỏ nằm sâu trong một con hẻm yên tĩnh, Elise ngồi cuộn tròn trên chiếc ghế bành, đôi mắt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ.
Cô đã quen với sự cô đơn từ lâu. Những ngày tháng dài trong căn nhà này, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc và ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn vàng bên góc phòng. Những bữa tối lặng lẽ, những đêm dài không ai chờ đợi, không ai vỗ về. Nhưng có một điều duy nhất khiến sự cô độc của cô không trở nên quá trống trải—Bruno, chú chó Labrador thân thuộc của cô.
Bruno nằm trên tấm thảm gần lò sưởi, đôi mắt nâu hiền lành hướng về chủ nhân. Như cảm nhận được nỗi buồn trong Elise, nó nhỏm dậy, lặng lẽ tiến lại gần rồi đặt đầu lên đùi cô, tỏa ra hơi ấm dịu dàng. Elise mỉm cười, đôi tay thon dài vuốt ve bộ lông mềm mại của nó, cảm nhận nhịp thở đều đặn và sự trung thành vô điều kiện.
Cô cúi xuống, rúc mặt vào bộ lông dày ấm áp, hít lấy hương thơm quen thuộc của nó. Một cảm giác yên bình len lỏi trong lòng. Bên ngoài cửa sổ, những cánh tuyết lặng lẽ rơi, nhưng trong vòng tay cô, Bruno là hơi ấm duy nhất cô có.
Elise kéo tấm chăn lông, để Bruno cuộn tròn bên cạnh, tựa đầu vào vai cô. Những cái liếm nhẹ lên bàn tay, những hơi thở ấm áp bên má khiến cô cảm thấy bớt lạc lõng. Cô vòng tay ôm lấy nó, thì thầm những điều chẳng ai khác có thể nghe thấy.
Cuộc sống có thể thiếu vắng một người đàn ông, nhưng cô vẫn có Bruno, một người bạn chẳng bao giờ rời bỏ cô, chẳng bao giờ phản bội hay khiến cô tổn thương. Trong khoảnh khắc này, giữa mùa đông lạnh lẽo, Elise cảm nhận được một thứ tình yêu giản đơn nhưng trọn vẹn—một thứ tình cảm không cần lời hứa, không cần điều kiện, chỉ có sự hiện diện lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa.
