Lan là nhân viên may trong một xưởng nhỏ ở ngoại ô thành phố. Công việc hàng ngày của cô lặp đi lặp lại, nhưng mỗi lần nhận được tin nhắn từ Tuấn – người bạn trai làm thợ cơ khí – tim cô lại rộn ràng.
Tối nay, Tuấn nhắn: “Xưởng anh tan sớm, em qua phòng anh chơi nhé?” Lan đọc tin, ngẫm một lát rồi nhắn lại: “Em tan ca lúc 7h, gặp anh sau nhé!”
Khi xưởng may vừa đóng cửa, Lan vội vã đạp xe qua dãy trọ nhỏ nơi Tuấn ở. Đường phố dần thưa người, tiếng máy may dường như vẫn còn văng vẳng trong tai cô. Đến nơi, Tuấn đón cô bằng nụ cười ấm áp, mái tóc lấm tấm mồ hôi sau ngày dài làm việc.
Căn phòng trọ nhỏ nhưng gọn gàng, mùi dầu máy từ xưởng vẫn còn phảng phất trên áo Tuấn. Hai người ngồi cạnh nhau trên chiếc giường đơn, Tuấn kéo nhẹ tay Lan, vòng tay anh siết chặt lấy cô. Hơi thở của anh phả nhẹ bên tai khiến Lan khẽ rùng mình.
Họ trao nhau nụ hôn, mọi thứ diễn ra thật tự nhiên. Lan cảm nhận hơi ấm từ vòng tay Tuấn, bàn tay anh lần tìm mái tóc cô, chạm nhẹ vào gò má nóng bừng. Tiếng mưa rả rích ngoài hiên càng làm không gian thêm phần lãng mạn.
Sáng hôm sau, Lan tỉnh dậy khi Tuấn còn say ngủ. Cô lặng lẽ sắp lại chăn, ngắm nhìn khuôn mặt anh dưới ánh nắng sớm len qua khe cửa. Cô khẽ mỉm cười, cảm thấy bình yên và hạnh phúc tràn ngập trong lòng.